Song Nhi

Được Một Lần Hóa Mây Trắng Bay Đi



Cũng có thể mình nghèo nàn qúa đỗi
Nửa đời trôi không mua nổi mảnh tình
Hoàng hôn gió lạnh cợt đùa tóc rối
Lối đi về trắng xóa những điêu linh

Cũng có thể kiếp trước mình gây tội
Giờ sinh ra để trả nợ lỗi lầm
Nên thế giới của mình toàn đêm tối
Hun hút buồn tựa vực thẳm nghìn năm

Cũng có thể do mình nhạt nhòa qúa
Như ảo ảnh không hiện diện giữa đời
Trên phố đông trăm triệu người hối hả
Chẳng ai nhìn thấy giọt lệ mình rơi

Cũng có thể từ lâu rồi quen sống
Trong vỏ bọc chật chội và bó ghì
Nhốt giam mình bằng giáo điều sáo rỗng
Cam chịu, hy sinh luôn phải khắc ghi

Để bao chiều mình tự mình huyễn hoặc
Được một lần hóa mây trắng bay đi

Song Nhi


Oct 7, 2016




 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 12 tháng 10 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Được Một Lần Hóa Mây Trắng Bay Đi"